Cứ như gặp thuốc tiên
CỨ NHƯ THUỐC TIÊN
Con trai của tôi- tên thân mật là Win ngủ ít, rất khó ngủ. Cứ ngủ 15-20 phút là Win dậy khóc, tôi dỗ nó liên tục khiến tôi mệt mỏi vô cùng! Có lúc con sốt cao đến run người và ré khóc. Nhiều đêm con không ngủ được, ngồi dậy đòi nói chuyện, tôi không thèm trả lời tiếng kêu ê, a của con luôn dù thấy con tội nghiệp làm sao! Ừ, con cũng thèm ngủ ngon nhưng con khó ngủ, cơ thể không được khỏe thì làm sao con ngủ được, vậy mà tôi cứ trách con sao không cho tôi ngủ. Nhiều lúc tôi giả vờ mặc kệ vì tôi cần ngủ và nghỉ ngơi hơn bao giờ hết để bé khóc cho chồng nghe và chồng lo chơi với con nhưng rồi chồng chưa nghe mà con khóc quá nên đành ráng dậy tự lo. Dù mệt mỏi, thất vọng, chán nản như thế nào đi chăng nữa nhưng chỉ cần ôm hôn, nựng nịu con là quên đi phần nào muộn phiền của cuộc sống.
Tranh thủ bé ngủ là tôi ngủ, mà ngủ cũng có được yên giấc đâu vì bé cứ ngọ ngoạy hoài. Thành ra tôi thiếu ngủ trầm trọng. Hễ ẵm thì đỡ khóc chứ đặt nằm xuống là khóc mà cứ một tí là đòi bú nên thức trắng đêm là chuyện thường xuyên lúc đó của gia đình tôi. Mắt tôi thâm quầng, người tôi lúc nào cũng cáu bẳn, ai làm gì khiến tôi khó chịu là tôi muốn gây lộn; nhiều lúc thấy mình hơi quá đáng nhưng không thể kìm chế được! Có lúc không chịu nổi, tụt huyếp áp mới ao ước thời chưa chồng chưa con sao mà tự do, thoải mái thế!
Có lẽ vì thức đêm nhiều nên hệ miễn dịch giảm, sức đề kháng cũng giảm, tôi hay bị ho mà mỗi lần ho thì dùng bao nhiêu thuốc kể cả bác sĩ kê đơn lẫn ngoại phương suốt cả tháng trời, tôi vẫn không hết ho. Ho cứ như là chuyện bình thường với tôi vì mọi người quen thấy tôi ho suốt. Ho nhiều nên tức ngực, ngực đau nhói, người cứ như lả đi, ho đến chảy nước mắt, đến mặt đỏ lên mà cơn ho vẫn dai đẳng đeo bám. Rồi bạn tôi bảo mua Bảo Thanh uống thử xem, Bảo Thanh có cam thảo, ô mai, gừng, khổ hạnh nhân, viễn chí, qua lâu nhân, v.v… đều có tác dụng chữa ho. Tôi có bệnh thì vái tứ phương nên mua uống chứ không hy vọng nhiều. Vậy mà chỉ 3 ngày sau, cơn ho giảm dần rồi chưa đến 1 tuần thì hết ho, cứ như gặp thuốc tiên.
Tôi hết ho thì con tôi cũng dần bớt do tôi ho quá mà cả ngày cho con bú nên lây cho con. Khi tôi hết ho thì 2 ngày sau con cũng dứt ho. Thấy tội con dễ sợ cứ do con đau nên mẹ đau rồi mẹ mất sức mẹ đau làm ảnh hưởng đến con cứ thế hai mẹ con làm khổ nhau, hix. Mẹ ao ước có thể đau thay con để con ngủ ngon, ngủ nhiều, ăn ngoan. Cũng may, ai biết con cũng khen con thông minh, nhớ dai nữa! Con là một cậu bé đáng yêu, tình cảm, biết quan tâm đến người khác, biết cả bắt bẻ người thân nữa cơ đấy!
Tôi lúc nào cũng tất bật, không có một chút thời gian rảnh nào để đi cà phê hay mua sắm với bạn bè nữa. Tôi cũng không thể lấy lại vóc dáng thon thả như thời con gái dù ăn không nhiều và thiếu ngủ trầm trọng. Tôi không nghĩ có con thì cuộc sống bị đảo lộn như vậy nhưng lại thấy cuộc sống thật ý nghĩa khi được bận rộn như vậy. Biết bao người bạn của tôi ước ao được bận rộn như vậy mà không được đó thôi vậy nên con chính là món quà vô giá mà cuộc đời đã ban tặng cho tôi. Đi công việc gì tôi cũng mong thời gian qua nhanh để được về ôm hôn nựng nịu con cho thỏa nỗi nhớ. Tôi tạm thời gạt những sở thích cá nhân qua một bên để dành thời gian ở bên con nhiều nhất để con luôn cảm thấy an toàn và sống trong ngập tràn tình yêu thương, có như vậy con mới phát triển toàn diện được, tôi sẵn sàng hy sinh tất cả chỉ mong con được lớn khôn thì những hy sinh của tôi không là gì cả vì được hy sinh cho con yêu là một niềm hạnh phúc của những người được làm cha-mẹ. Chỉ mong con hiểu được những tình cảm ba mẹ dành cho con để con thành đứa trẻ khoẻ mạnh, ngoan, hiền, lễ phép ai cũng mến thương. Mong cho của ba mẹ có một tuổi thơ thật an bình và hạnh phúc và ba mẹ sẽ làm tất cả để con có một tuổi thơ êm đềm nhất!